Các giác quan nhạy bén
Trong khá nhiều nghiên cứu được các nhà khoa học tiến hành đối
với loài mèo, các giác quan của loài mèo nói chung chẳng hạn như mắt mèo, ria
mèo... được đặc biệt chú ý.
Có khá nhiều điều thú vị về mắt của loài mèo. Mắt của chúng
có khả năng siêu việt hơn nhiều so với mắt của con người. Đồng tử mắt mèo có thể
thay đổi tới 3 lần trong ngày để thích nghi với sự thay đổi của ánh sáng. Khi
ánh sáng mạnh chiếu vào, đồng tử của mắt mèo chỉ là một đường kẻ mỏng. Vào buổi
sáng, đồng tử mở lớn hơn một chút, nhưng khi trời tối hẳn, đồng tử mắt mèo có
thể mở rộng và tròn hết cỡ, do đó mèo có thể nhìn thấy rõ mọi thứ trong đêm tối.
Ngoài ra, một số giác quan khác của chúng cũng khá phát triển,
bộ ria có tác dụng như một bộ phận giữ thăng bằng và giúp cho mèo nhận biết những
vật cản xung quanh một cách dễ dàng, lông mèo có chứa một số thành phần mà khi
tiếp xúc với ánh nắng mặt trời (mèo hay sưởi nắng) sẽ tạo ra vitamin D, do đó
mèo thường liếm lông để bổ sung vitamin D cho cơ thể...
Mèo rất nhạy cảm với sự thay đổi của thời tiết, khí hậu và
các tác động không dễ nhận thấy của môi trường xung quanh chúng. Vào một số thời
điểm, chẳng hạn như đêm trăng tròn, mèo thường có những biểu hiện khá kỳ lạ.
Chúng trở nên hung dữ hơn và thường dễ tấn công mọi thứ xung quanh. Tại Mỹ, Nhật
Bản và một số quốc gia khác, để đề phòng trường hợp mèo hoang tấn công gây
thương tích cho con người, trong những đêm trăng tròn, lực lượng cảnh sát thường
xuyên phải tăng cường tuần tra, kiểm soát.
Mèo nhà có khả năng sống sót lớn dù rơi từ bất cứ độ cao nào
Đa số các giống mèo đều thích trèo cao hay ngồi ở các vị trí
cao. Các nhà nghiên cứu hành vi động vật đã đưa ra một số giải thích điều này,
thông thường nhất là, "độ cao khiến mèo có điểm quan sát tốt hơn. Từ vị
trí đó, chúng có thể giám sát vương quốc của mình và biết mọi hoạt động của con
người cũng như các con vật khác. Trong môi trường hoang dã, một vị trí trên cao
cũng được dùng làm nơi ẩn mình để săn mồi." Vì thế độ cao cũng có thể mang
lại cho mèo cảm giác an toàn và uy thế.
Tuy nhiên, sự ưa chuộng độ cao này có thể là một cách thử
nguy hiểm đối với quan niệm thông thường rằng một chú mèo "luôn rơi chân
xuống trước". Cơ quan bảo vệ động vật Hoa Kỳ đã cảnh báo những người chủ
nên canh chừng những vị trí nguy hiểm trong nhà họ để tránh "hội chứng
trèo cao", có thể khiến một chú mèo quá tự tin bị ngã từ độ cao quá lớn.
Khi rơi, mèo có thể sử dụng cảm giác thăng bằng sắc bén và
khả năng phản xạ của nó tự xoay thân tới vị trí thích hợp. Khả năng này được
gọi là "phản xạ thăng bằng." Nó luôn chỉnh lại thăng bằng cơ thể theo
một cách, khiến chúng luôn có đủ thời gian thực hiện phản xạ này khi rơi. Vì thế,
những cú ngã từ trên cao (nhiều tầng) ít gây nguy hiểm hơn những cú ngã từ độ
cao chỉ vài mét. Nhiều trường hợp đã được ghi nhận cho thấy những chú mèo ngã từ
độ cao lớn (5 đến 10 tầng) vẫn sống sót, bình yên vô sự. Một số giống không có
đuôi nên không có khả năng lấy lại thăng bằng này, bởi vì mèo quật đuôi và dựa
trên mômen động lượng để lấy thăng bằng chuẩn bị tiếp đất.
Khả năng ghi nhớ đường đi dù không được nhìn thấy
Loài mèo có thể không cần quan sát kỹ và ghi nhận con đường
vào trí nhớ khi rời khỏi nhà mà sau đó chúng vẫn trở về "mái nhà xưa"
một cách bình thường!
Mèo nhìn thấy được bề mặt bao phủ bởi một mạng năng lượng do
các trường địa từ phát ra từ mặt đất. Trường địa - từ này giống như tấm thảm với
các hoa văn rắc rối. Một số nhân vật ngoại cảm nói rằng, đây là một mạng được sắp
đặt rất ngăn nắp tựa như tổ ong.
Số người khác cho rằng bề mặt trái đất được kẻ thành các ô
vuông; và cũng không loại trừ trường hợp cũng có những đường song song đôi khi
cắt ngang các khu vực lân cận. Các nhà động vật học tin rằng, loài ếch, thằn lằn,
cá heo mỏ và chắc chắn cả loài mèo đều có năng lực tự định hướng rất tốt với sự
hỗ trợ của mạng nói trên.
Ngày xưa, con người thường hoài nghi trước những phóng sự
báo chí kể rằng, mèo có thể trở về nhà cho dù trước đó bị bắt đi khỏi nhà đến
hàng trăm kílômét! Ví dụ, con mèo mang tên Sugar ở California đã phóng khỏi xe
chủ nhân trong một chuyến du lịch rồi mất tích; nhưng sau đó 1 năm Sugar đã tìm
được đường trở về “mái nhà xưa” qua một khoảng cách lên đến... 2.400 km!
Trường hợp khác, con mèo mun tên gọi Suti đã cùng với nữ chủ
nhân dọn đến một căn nhà mới, song có lẽ do không khoái chỗ ở mới nên Suti đã
quyết định phải quay về căn nhà cũ. Điều kỳ diệu là sau 5 tháng vượt quãng đường
bộ dài trên 150 km, con Suti đã đặt chân đến “cố hương” của nó!
Ngày nay, các nhà khoa học đã đạt được các tiến bộ rất lớn
trong nghiên cứu và khám phá bí ẩn của thế giới loài mèo. Ký ức thị giác của
mèo là rất tuyệt vời song chúng chỉ sử dụng khả năng này để tìm đường về nhà
trong các khoảng cách ngắn, tại khu vực chúng sinh sống.
Một khi ký ức thị giác tỏ ra bất lực, mèo ta sẽ được dẫn đường
bởi mạng địa - từ trên bề mặt trái đất. Điều lý thú là loài mèo không cần phải
nhìn con đường để ghi nhận vào ký ức khi chúng rời khỏi căn nhà. Một con mèo có
khả năng nhớ con đường một cách dễ dàng ngay cả khi nó bị nhốt trong một cái
túi trong lúc di chuyển đến một nơi nào đó cách nhà rất xa.
Mèo có thể nhận ra giọng nói của chủ nhân
Theo một nghiên cứu, mèo nhận ra tiếng nói của chủ sở hữu
nhưng chúng lại tỏ ra khá trầm tĩnh.
Các nhà nghiên cứu Nhật Bản đã phát hiện ra rằng mèo có thể
phân biệt giọng nói của chủ nhân với những người khác, nghĩa là chúng hoàn toàn
có thể chú ý lắng nghe nếu người nuôi thử bắt chuyện.
Các nhà nghiên cứu đến từ Đại học Tokyo đã thực hiện một thí
nghiệm kiểm tra trên những con mèo trong gia đình của họ. Chúng được nghe bản
thu âm giọng nói của những người xa lạ và những thành viên trong gia đình.
Những con mèo phản ứng với tiếng nói bằng cách di chuyển đầu
hoặc tai về phía gần người đã nói chuyện với chúng. Khi mèo phát hiện ra một giọng
nói quen thuộc, đồng tử của chúng bắt đầu co giãn. Theo kênh Discovery, đó là
tín hiệu của sự phấn khích.
Những phản ứng này có thể trở nên mạnh mẽ hơn khi con mèo
nghe thấy tiếng nói của người chủ thân thiết nhất, hoặc khi chúng ngày càng tiếp
xúc nhiều hơn với những giọng nói lạ.
Đồng tác giả của công trình nghiên cứu này, Saito Atsuko, đã
giải thích trên các trang web rằng loài chó được nuôi trong nhà thường thích
thú với việc "làm theo hầu như tất cả những điều chủ nhân yêu cầu, nhưng
mèo thì không. Vì vậy, đôi khi mèo mang lại cảm giác tách biệt, nhưng chúng có
mối quan hệ thực sự gắn bó với chủ sở hữu."
Bà cũng nói thêm rằng loài mèo hiện đại, sau quá trình tiến
hóa đã học cách không thể hiện cảm xúc của bản thân để tồn tại. Ví dụ như bệnh tật, loài mèo luôn có xu hướng che giấu bởi
vì "trong tự nhiên, không ai có thể giải cứu chúng và sự yếu ớt lộ ra sẽ
thu hút sự chú ý của những loài động vật săn mồi," bà cho biết.
Chăm sóc cho mèo cưng bằng các sản phẩm chất lượng cao của Dogstar








0 nhận xét:
Đăng nhận xét